Thời Chiến Quốc có một người phương Bắc muốn đến nước Sở ở phương Nam, anh ta xuất phát từ chân núi Thái Hàng, cưỡi xe ngựa đi theo hướng bắc, trên đường đi gặp ai cũng nói:
- Ta muốn đến nước Sở!
Trên mặt còn lộ vẻ phấn khởi.
Những người đi đường nghe vậy, thật lòng khuyên anh ta:
- Muốn đến nước Sở, phải đi theo hướng nam, sao anh lại chạy ngược lên phía bắc?
Anh ta đáp:
- Không quan trọng, ta có con ngựa tốt, nó là con thiên lý mã nổi tiếng của nước ta, nó phi rất nhanh!
Người đi đường nói:
- Dù ngựa của người có chạy nhanh đến mấy nếu cứ đi hướng bắc thì không thể đến được nước Sở.
Anh ta đáp:
- Không quan trọng, ta còn mang theo lộ phí đầy đủ.
Người đi đường cố khuyên:
- Lộ phí nhiều cũng chẳng ích gì, đi hướng bắc thì vô luận thế nào cũng không đến nước Sở được.
Anh ta đáp:
- Không quan trọng, ta còn có một phu xa giỏi, người ấy là một cao thủ đánh xe giỏi nhất nhì của nước ta. Ta có người ấy đánh xe giúp ta, còn sợ không đến được nước Sở sao?
Nhưng anh ta không biết rằng ngựa của mình có tốt đến mấy, tiền lộ phí mang theo nhiều đến mấy, phu xe tài giỏi đến mấy, cũng không thể đến được nước Sở, ngược lại càng lúc càng rời xa nước Sở.
Kết luận: Một người làm việc, nếu xác định phương hướng không đúng thì dẫu có điều kiện có tốt đến mấy, có nỗ lực đến mấy, chỉ khiến họ càng lúc càng xa rời mục tiêu của mình.
Post a Comment Blogger Facebook
Hãy chia sẻ những cảm nhận của bạn với Vườn ươm tâm hồn bằng cách click vào nút +1 và nhập vào khung dưới đây nhé!
- Bạn có thể viết cảm nhận bằng cách chọn Comment as (Nhận xét với tư cách) là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu bạn nhé! :-)